top of page
503340235_4048869628763815_5086074995758891573_n.jpg

Không ai giỏi ngay từ đầu – chỉ là có người kiên trì hơn

  • Writer: Mẹ Pháo
    Mẹ Pháo
  • Oct 10
  • 6 min read

Updated: Oct 10

🌿 Ai rồi cũng có lúc vụng về

Ai cũng có lúc vụng về, loay hoay, làm gì cũng thấy chưa đâu vào đâu. Ai cũng có những ngày nhìn người khác tiến xa mà thấy mình chỉ mới chập chững vài bước nhỏ nhoi.

Nhưng quan trọng không phải bạn bắt đầu ở đâu, mà là bạn sẽ tiếp tục như thế nào...

Mình cũng như bạn — từng loay hoay đi tìm thứ mình có thể làm tốt từ vài năm trước. Đến bây giờ, khi đã trở thành một người mẹ, thỉnh thoảng mình vẫn tự hỏi:

“Liệu mình có thể làm được việc gì tốt hơn nữa không?”


tach-ca-phe-suy-ngam.jpg
tach-ca-phe-suy-ngam.jpg

✨ Những ngày chập chững ban đầu

Ngẫm lại, cũng thật buồn khi mà hiệu quả thực hành của một cô sinh viên ròng rã học lý thuyết mấy năm trời cũng chỉ ở mức: Word thì căn chỉnh văn bản theo… cảm hứng. Excel chỉ quen với hàm SUM, đôi khi lười quá lại ngồi cộng tay cho nhanh. Còn chuyện viết lách thì cũng chẳng dám nhận là “làm content”. Mình chỉ viết như một cách trải lòng, khi thì dài dằng dặc, khi thì ngắt quãng – chủ yếu là để giải tỏa cảm xúc hơn là để chuyên nghiệp.

Nhưng có một việc mình đã làm đều đặn suốt 3 năm qua — chỉ duy nhất một việc thôi: nói chuyện.

Nghe tưởng đơn giản, vì ai mà chẳng biết nói, đúng không nhờ? Thế nhưng để biến việc “nói chuyện” thành công việc chính, ngày nào cũng lặp lại với hàng chục, hàng trăm con người khác nhau — mới hiểu rằng nó không hề dễ.


☎️ Cú điện thoại đầu tiên

cong-viec-cham-soc-khach-hang.jpg
cong-viec-cham-soc-khach-hang.jpg

Ngày đầu tiên đi làm, mình nhìn chiếc điện thoại bàn mà ngơ ngác như con nai vàng dẫm phải đám lá khô. Thật sự không biết phải bấm nút nào cho đúng. Cú gọi đầu tiên thì nối thẳng xuống quầy lễ tân, cú thứ hai lại bay thẳng lên bàn Tổng Giám Đốc. Hóa ra, muốn gọi ra ngoài thì phải bấm số 9 trước. Ok, ổn… mình cũng “học nhanh” lắm chứ!

Sau đó, mình được giao nhiệm vụ gọi nhắc bảo dưỡng cho khách hàng. Lúc ấy, ngồi cả tiếng đồng hồ mà chỉ nói được vài ba câu với khách. Vài cuộc gọi đầu tiên, khi có khách đồng ý đặt hẹn, mình mừng rơn — tưởng ngon ăn rồi. Ai ngờ… đó lại chính là vị khách hàng đầu tiên mang tên Tổng Giám Đốc, chắc chỉ để thử xem mình xoay sở thế nào thôi. Khúc đó thì đúng nghĩa “con nai vàng ngơ ngác.”


Nhưng thôi, không sao. Vấp thì vấp, quê thì quê — quan trọng là mình học.

Học và làm, từng ngày một.

🌱 Khi không ai “cầm tay chỉ việc”

Thật ra, không phải tổ chức nào cũng có đủ mọi thứ để “cầm tay chỉ việc” cho bạn ngay lúc mới vào. Vậy nên, chuyện tự chủ động học hỏi trở thành điều cực kỳ quan trọng.

Mình nhớ những cuộc gọi đầu tiên, vừa gọi vừa len lén nhìn tờ giấy ghi chú để đọc theo. Có khi chị trưởng phòng đứng kế bên, nhanh tay ghi thêm vài chữ nhắc nhở. May mắn là mấy ngày đầu chưa gặp khách nào khó tính, chứ nếu lỡ “dính” người đang bực thì chắc mình cũng sốc tâm lý mất.

Nhưng nghĩ lại, đó là cảm giác chung của mọi sự bắt đầu.

Ai rồi cũng sẽ có những ngày vụng về, chập chững. Quan trọng là dám bước tiếp, bởi ai cũng cần phải bắt đầu từ đâu đó mà!

💬 Học cách lắng nghe – trước khi nói

Trong quá trình làm việc, không tránh khỏi những lần thất bại, vấp ngã, hay nhận về những lời phê bình. Nhưng điều quan trọng không phải là có buồn không, mà là sau đó bạn sẽ làm gì.

Mình học cách lắng nghe trước tiên. Nghe để hiểu khách hàng đang gặp vấn đề gì, thật sự mong muốn điều gì. Khi hiểu rồi, điều cần làm đầu tiên không phải là vội vàng đưa giải pháp, mà là cho khách hàng cảm nhận được sự cảm thông. Rồi từ đó, mới tìm ra cách hỗ trợ họ phù hợp nhất.

💡 Làm dịch vụ – vừa khó vừa vui

service-cham-soc-khach-hang.jpg
service-cham-soc-khach-hang.jpg

Công việc chăm sóc khách hàng không đòi hỏi chuyên môn quá cao, nhưng khi bạn có kiến thức và chịu khó thực hành, bạn sẽ không còn sợ hãi trước bất kỳ tình huống nào.

Làm dịch vụ có niềm vui riêng — cái cảm giác “có ích” khi giúp được ai đó. Nhưng cũng có những lúc rất khó: làm sao để giữ năng lượng tích cực cho chính mình, kể cả khi đối diện với khách hàng không mấy vui vẻ.

Có lúc mình cũng muốn bỏ cuộc thật đấy. Bỏ vì có những điều không thể thay đổi — quy định, hoàn cảnh, con người. Bỏ vì có ngày mệt mỏi, không phải lúc nào mình cũng sẵn sàng bán đi nụ cười. Bỏ vì đôi khi công sức bỏ ra không phản ánh đúng thù lao nhận được.

Nhưng rồi nghĩ lại, mình thấy:

Mình đã và đang làm tốt hơn chính mình của ngày đầu tiên

🌷 Quan trọng là bạn có tiếp tục hay không

Không ai nói rằng con đường mình chọn sẽ dễ dàng. Chính những ngày mệt mỏi, muốn bỏ cuộc ấy lại nhắc mình rằng:

Mình vẫn đang trưởng thành lên từng ngày!

Bên ngoài, có thể người khác không thấy mình nổi bật. Nhưng mình hiểu rõ: sẽ khó có ai thay thế được cách mình đặt vấn đề, thái độ khi giao tiếp, và cái tâm dành cho khách hàng.

tam-huyet-trong-dich-vu.jpg
tam-huyet-trong-dich-vu.jpg

💪 Kết lại: Đừng dừng lại chỉ vì bạn chưa giỏi


Điều cốt lõi là: bạn có nhận ra giá trị của chính mình sau từng năm tháng kiên trì, luyện tập và thay đổi hay không.

Hãy tự buồn nếu bạn từ bỏ chỉ vì thấy mình chưa giỏi. Hôm nay làm chưa tốt, không sao. Nhưng nếu không hành động gì để thay đổi, thì 1–2 năm sau, bạn vẫn sẽ ngồi đó và tự trách mình.

Còn mình, mình chọn cách khác. Mình thừa nhận bản thân còn thiếu sót, rồi bắt đầu gạch ra từng dòng hành động từ hôm nay. Mình học thêm, cố gắng hơn để lấp đầy khoảng trống. Vì mình không muốn 3 năm nữa lại tự hỏi:“Liệu mình có thể làm gì tốt hơn không?”

Thời gian sẽ trôi nhanh.Tuổi tác của bạn sẽ cộng dần qua từng tháng năm. Nên dù hôm nay bạn bắt đầu ở đâu, với tốc độ nào — điều quan trọng hơn hết là bạn có duy trì được nỗ lực ấy mỗi ngày hay không. 🌱


Cái “chất” trong công việc chăm sóc khách hàng

Hôm nay, mình đã có những cuộc gọi thật sự chất lượng — không phải 100 cuộc cho đủ KPI, mà là những cuộc gọi xuất phát từ sự quan tâm và mong muốn thăm hỏi thật lòng trải nghiệm của khách hàng.

Với người làm chăm sóc khách hàng, cái “chất” không nằm ở số lượng, mà ở cảm xúc của người nghe — niềm vui khi họ chịu bắt máy, chịu trò chuyện thêm, chỉ từ vài giây đầu tiên khi họ nghe thấy giọng nói của bạn. 🌸

ky-nang-service-cham-soc.jpg
ky-nang-service-cham-soc.jpg

Rồi bạn cũng sẽ trở thành một ai đó trong hành trình dài của chính mình – có thể là bác sĩ, doanh nhân, hay chỉ đơn giản là một nhân viên bình thường nhưng hết lòng với công việc. Quan trọng là, bạn cảm nhận được ý nghĩa từ điều mình làm: rằng bạn đang phát triển, đang có ích cho một tập thể, một tổ chức nào đó.

Và khi bạn đi trên con đường đó bằng sự chân thành, chắc chắn ông trời sẽ không bỏ rơi bạn.

🌱 Chúc bạn sớm trở thành phiên bản đủ giỏi để yêu lấy những nỗ lực của chính mình.


💌 Bạn nghĩ sao về hành trình của chính mình? Hãy để lại bình luận để cùng chia sẻ cùng Mẹ Pháo nhé.


Viết bởi Mẹ Pháo 🌱| Số 101025

Hành trình làm nghề & làm mẹ

Comments


©2025 Mẹ Pháo 🌿 | Góc nhỏ để viết, chia sẻ và trưởng thành

bottom of page